Tâm sự của tôi
Tâm sự của tôi, 37107, Nguyễn Thu Hương Blog MuaBanNhanh
Tôi gặp em không phải tình cờ, không phải hữu duyên. Lần gặp đầu tiên, em chẳng để lại cho tôi một chút ấn tượng nào.
Tôi là một sinh viên năm 2 CĐCNTT, còn em là sinh viên năm 2 ĐHCNTT. Những ngày đầu khi tôi gặp em tôi dường như chưa có ấn tượng nhiều về em, dù tôi biết em rất dễ thương và có nhiều người theo đuổi.Có lẽ lần gặp đầu tiên của tôi và em là trong lớp võ của trường, và lúc đó em là võ sinh mới còn tôi là sư huynh của em. Lúc tôi dạy em có lẽ tôi đã để lại ấn tượng xấu cho em vì tôi hơi nghiêm túc trong lúc dạy. Những ngày đó tôi không hề nghĩ hôm nay mình sẽ nhớ đến em, sẽ ngồi đây và viết lên những dòng tâm sự này. Nhưng thời gian đã làm thay đổi tất cả, những cử chỉ, lời nói của em đã làm tôi chú ý, tôi bắt đầu suy nghĩ về em , và không biết từ bao giờ mình đã yêu em.
Có lần trong ngày 8/3 tôi đã nhân dịp cả lớp tặng quà cho các bạn nữ tôi đã tặng quà cho em để được nói chuyện với em. Tôi chỉ mong được nhìn thấy em hàng ngày, nhưng khi gặp em lại không giám chủ động bắt chuyện với em. Tôi bối rối khi bắt gặp ánh mắt của em, thấy vui mỗi lúc em cười, và ngại ngùng, đỏ mặt khi mọi người nhắc đến em. Chẳng hiểu sao mỗi khi gặp em, trước mặt em, tôi như một người vô cảm, lạnh lùng, không giám nói với em một câu. Tôi chỉ giám trò chuyện với em về một số chuyện đời thường, những lời nói vu vơ khi gặp em trên mạng. Nhưng như vậy cũng đã khiến cho tôi cảm thấy vui sướng, và vì thế mà mỗi ngày tôi mong chờ để thấy nick của em hiện lên dù có lúc tôi không giám bắt chuyện, bởi tôi không biết nói chuyện gì với em.
Những ngày em không đi học, không được nhìn thấy em tôi như một người mất phương hướng không biết đi về đâu, phải làm gì. Tôi chỉ mong sao cho thời gian trôi qua thật nhanh, đến ngày mai, đến lúc mà tôi lại được nhìn thấy bóng dáng của em, được lắng nghe giọng nói của em.Tôi biết mình đã yêu em và lúc nào cũng nghĩ đến em. Nhưng tôi biết phải làm gì đây, phải làm sao để em biết được tấm chân tình của mình, để em cho tôi được bước vào khu vườn tình yêu ở trong trái tim em. Hơn một tháng tôi bắt đầu chú ý đến em thì tôi đã can đảm hẹn em đi uống nước, và trong một lần đi uống nước đó tôi đã tỏ tình với em. Mặc dù lúc đó tôi rất sợ rằng em sẽ không chấp nhận nhưng tôi vẫn làm, và tôi rất vui vì em đã chấp nhận làm bạn gái của tôi. Đêm đó tôi vui đến nỗi không ngủ được.
Và bây giờ, lúc tôi viết những dòng tâm sự này thì tôi và em đã quen nhau hơn 2 tháng. Trong 2 tháng quen nhau tôi và em đã có với nhau những kỷ niệm buồn vui. Có những lúc tôi làm em giận vì tôi không nghĩ đến cảm nhận của em, tôi làm em buồn vì những lời nói vô tình của mình. Những lúc đó tôi và em đều không vui. Có những lúc em cũng không hiểu cho tình cảm của tôi, có lẽ vì tôi thương em nhiều quá nên khi thấy em đi bên ai tôi đều không vui. Nhiều khi em không để ý đến tôi khi đi chung với bạn bè của em hay đi ở những nơi đông ngươi, những lúc đó tôi rất buồn và tủi thân vì em quan tâm cho những người xung quanh em nhưng lai không chú ý gì đến tôi. Khi tôi quen em tôi chi muốn được em chú ý nhiều hơn, quan tâm nhiều hơn những người xung quanh , nhưng có lẽ em chưa biết được là tôi cần những điều đó đến như thế nào.Vì đối với tôi khi đã quen nhau là phải cùng nhau quan tâm chia sẽ cho nhau những chuyện vui buồn cho nhau nghe.
Hiện tại thì tôi và em đang có một khoảng thời gian không gặp mặt nhau, vì tôi và em phải đi chiến dịch mùa hè xanh. Trong khoảng thời gian này tôi rất nhớ em, nhớ gương mặt dễ thương, giọng nói, tiếng cười, cử chỉ của em, nhớ nhiều lắm. Nhưng không biết em có nhớ đến tôi không nữa?. Tôi muốn nhắn tin cho em nhiều nhưng sợ em bận,và không biết vì lý do gì mà nhiều khi tôi nhắn tin em không trả lời, những lúc đó tôi cảm thấy như mình đang bị bỏ rơi, và buồn nhiều lắm. Tôi sợ cái cảm giác khi nhắn tin cho em mà em không trả lời vì tôi vừa lo mà cũng vừa sợ, lo không biết em co chuyện gì không, sợ rằng em đang giận tôi nên không trả lời. Có lẽ vì tôi quan tâm đến em, muốn biết được nhiều điều về em nên tôi đã tìm hiểu những chuyện mà em không muốn ai biết. Còn việc tôi nói chuyện đó với người mà đã nói lại cho người kể lại cho em nghe thì đó chỉ là những lời nói những lúc mà tôi cần người động viên nên tôi mới nói cho người đó biết. Thật sự thì khi tôi biết chuyện đó thì tôi càng yêu em hơn, tuy rằng tôi không biết người ta nói đúng hay sai, nhưng lập trường tôi vẫn vậy, vẫn yêu em vì lúc đó tôi đã hiểu em nhiều hơn lúc trước.
Ngay lúc này đây, tôi viết lên những dòng tâm sự này cũng chỉ mong em có thể đọc được. Để rồi em sẽ thấu hiểu cho nỗi lòng của tôi. Và nếu em cảm nhận được điều đó thì xin em hãy cho tôi một dấu hiệu nào đó để tôi có thể tin vào em và thương em nhiều hơn. Cuối cùng tôi xin tóm lại những dòng tâm sự của mình bằng 3 chữ:
Nguyễn Thu Hương Chưa xác định sản phẩm bán chạy, tiêu điểm.