Học được gì sau mối tình đầu tan vỡ?
Học được gì sau mối tình đầu tan vỡ?, 35642, Nguyễn Thu Hương Blog MuaBanNhanh
“Em sẵn sàng chưa? Mình cùng nhảy nhé”
Nụ cười anh tỏa sáng trong đêm. Anh bật một bài hát cả hai đứa cùng thích và mở cửa xe. Chúng tôi đứng trước cánh đồng rộng bát ngát, không gian buổi đêm yên ắng và dịu dàng, chỉ có ánh sáng từ các ngôi sao, từ ánh đèn le lói giống như hàng ngàn con đom đóm vây quanh. Anh cầm tay tôi, kéo nhẹ, áp má mình lên má tôi và ngâm nga theo ca khúc. Anh nói anh yêu tôi, lần này đến lần khác, đặt tên tôi vào bài ca đang hát. Tôi cười, ôm lấy anh, hi vọng khoảnh khắc này sẽ kéo dài mãi.
Tôi nhớ lại lần đầu chúng tôi cùng nhảy. Chẳng có âm nhạc, chẳng có sự lãng mạn của ánh sao, ánh đèn, chỉ có tiếng đập dữ dội của hai trái tim trong lồng ngực và hai khuôn mặt đỏ bừng lên vì bối rối. Cũng ngày ấy, anh trao tôi nụ hôn đầu tiên. Chúng tôi cứ nắm tay nhau nhảy theo cách riêng của hai đứa giữa khoảng sân nhà. Từ đó, khiêu vũ như thể một thông lệ của tình yêu. Và tôi thề mình vẫn sẽ yêu anh say đắm, không đổi mỗi khi anh làm vậy.
Nói về nụ hôn đầu tiên, tôi chẳng biết miêu tả gì hơn ngoài một “cú giật điện”. Trái tim bạn như ghìm lại khoảng 1s rồi bùng nổ với những nhịp điệu không báo trước. Nó thực khiến bạn muốn phát điên.
Bạn biết đấy, một trong những điều vừa thú vị vừa khó khăn của mối tình đầu là bạn chẳng biết mình đang làm gì và cần làm gì cả. Bạn chưa hề có kinh nghiệm. Nếu bạn giống tôi, bạn luôn thích kiểm soát giữa cảm xúc và hành động. Bạn chẳng biết bạn muốn gì. Bạn đánh mất chính mình khi cố công tìm hiểu rồi kết thúc mọi sự cố gắng trong vòng tay an toàn, ấm áp của đối phương. Chúng ta yêu nhanh đến mức chẳng còn thời giờ để quan tâm đó có phải tình yêu thực sự hay không. Chúng ta chỉ tự làm mình mù quáng và đâm đầu vào điều chúng ta tin tưởng. Chúng ta ngốc nghếch ngay từ điểm khởi đầu và chẳng thông minh hơn đến khi kết thúc.
Tôi không bao giờ muốn mất anh. Tôi không bao giờ muốn phá vỡ sự gắn kết sâu sắc này. Tôi sẽ làm mọi cách có thể để giữ nó bền chặt. Nhưng đến cuối, tôi nhận ra có những thứ mà chỉ cố thôi là không đủ và tôi thấy mình bị bỏ lại với nỗi đau âm ỉ trong tim. Tôi cảm thấy như thế giới quanh mình sụp đổ, tôi cắt đứt liên lạc với tất cả bạn bè thân thiết, chỉ để họ không có cơ hội nhìn thấy tôi gục ngã.
Nhưng ai cũng phải trải qua những thứ như thế, nếu không sẽ chẳng bao giờ trưởng thành.
Sau hàng loạt những biến cố từ mối tình đầu tan vỡ, một vài điều quý giá xuất hiện mà khó khăn lắm tôi mới nhận ra. Tôi học được cách bớt ích kỷ và thích kiểm soát mọi thứ. Tôi học được rằng yêu một người là đặt đam mê, niềm tin và hạnh phúc của họ lên trước nhất. Tôi hiểu tham vọng trong tình yêu chẳng khác nào biến bạn tự cô lập chính mình nhưng độc lập trong tình yêu là điều cần thiết.
Ngay cả khi còn tình cảm, người ta vẫn chọn cách xa nhau để đến với những điều tốt đẹp hơn cho cả hai.
Tôi chia sẻ câu chuyện này vì tôi biết có nhiều người giống tôi. Chúng ta còn nhớ như in nụ hôn đầu đời, những lời thú nhận, những mẩu chuyện ngốc nghếch và những khoảnh khắc không thể diễn tả bằng lời. Chúng ta xấu hổ khi phải nói về sự va vấp đầu đời ấy. Chúng ta sợ rằng giữ khư khư lấy quá khứ khiến sẽ khiến chúng ta bị kẹt trong đó mãi mãi. Nhưng không phải vậy, tôi nghĩ đau đớn làm mình gục ngã giúp ta mạnh mẽ hơn. Đôi khi chúng ta cũng cần cho trái tim một “liều thuốc đắng ngắt” để sau đó biết được ta là ai. Chẳng sao cả khi nhớ lại những đau thương. Cuộc sống là một chuỗi dài các bài học, đến từ những khoảnh khắc ta có được hay mất đi một điều quý giá.
Không, điệu nhảy ngày xưa không còn nữa, chàng trai ngày ấy cũng không còn bên cạnh, tôi cũng chẳng phải cô gái của hôm qua. Chúng tôi đều lớn lên, đều thay đổi, đều va vấp rồi đều trưởng thành. Những ngốc nghếch, khờ dại đã nằm lại cùng mối tình đầu ấy. Nhưng có sao, khi điệu nhảy này kết thúc sẽ có hàng trăm, hàng ngàn điệu nhảy khác tiếp tục. Vì đó là điệu nhảy của cuộc sống.
Nguyễn Thu Hương Chưa xác định sản phẩm bán chạy, tiêu điểm.