Câu chuyện đau lòng của người cha cảnh báo về tác nhân gây ung thư không ai ngờ
Câu chuyện đau lòng của người cha cảnh báo về tác nhân gây ung thư không ai ngờ, 64286, Nguyễn Thu Hương Blog MuaBanNhanh
Một người cha có con gái bị máu trắng đã chia sẻ câu chuyện đau lòng của bản thân để cảnh báo các bậc phụ huynh về tác nhân gây ung thư không ai ngờ xuất phát từ chính ngôi nhà của họ.
Tác nhân gây ung thư thường đa dạng, có nguồn dễ nhận biết, có thứ ít ai ngờ. Và câu chuyện dưới đây sẽ là lời cảnh tỉnh để các bậc phụ huynh thận trọng hơn nhằm bảo vệ con mình.
Đây là lời chia sẻ có thật của một người cha có con gái bị máu trắng và sắp từ giã cõi đời. Câu chuyện đã nhận được rất nhiều lời cảm ơn và đồng cảm của các bậc phụ huynh, những người đặt sức khỏe của con họ lên hàng đầu nhưng đôi khi chưa nhận thức rõ được mối hiểm họa cận kề xung quanh từ tác nhân gây ung thư ẩn giấu.
Con gái tôi bị máu trắng khi còn quá nhỏ, và cho đến giờ tôi vẫn ân hận bởi sự ngu dốt của mình đã làm hại chính con thơ. Nhưng nguyên nhân sâu xa nằm ở sự vô trách nhiệm đến tàn nhẫn của một số người khi họ chỉ chú ý tới lợi nhuận mà quên đi trách nhiệm đối với người tiêu dùng và xã hội.
Câu chuyện của gia đình tôi
Tôi gặp vợ đầu năm 2007 và nhanh chóng kết hôn năm 2008. Chúng tôi khi quyết định kết hôn đã sửa sang lại ngôi nhà cũ của tôi, sơn cửa, lát lại nền, sơn bả lại toàn bộ nhà, bếp…ngay sau khi nhà sửa xong vào 18/8 chúng tôi đăng ký kết hôn. Chẳng bao lâu sau ngày hạnh phúc ấy, chúng tôi nhận được tin vui khi vợ mang bầu. Con gái tôi chào đời vào đúng ngày cha mẹ đăng ký kết hôn 1 năm trước, 18/8/2009, cháu nặng hơn 3 kg và rất khỏe mạnh, xinh xắn. Còn niềm hạnh phúc nào sánh bằng khi ấy!
Hạnh phúc ngắn ngủi và ác mộng triền miên từ Năm mới
Vào 8/2/2010, cũng là lúc năm mới sắp tới, chúng tôi đưa con tới miếu Khổng Tử nổi tiếng, cho con đi chơi, ăn uống, thời tiết thật ấm áp, cả gia đình đều thật hạnh phúc. Nhưng vào ngày hôm sau tức 9/2, con gái tôi bỗng dưng sốt cao không rõ lý do, từ 38 độ 5 rồi cứ thế tăng dần. Chúng tôi lập tức đưa cháu tới viện, nhưng bác sĩ dù kiểm tra kỹ càng vẫn không phát hiện vì sao cháu sốt. Ban đầu họ kê kháng sinh và thuốc hạ sốt và cho xét nghiệm máu. Ngày 10/2, bác sĩ thông báo lượng bạch cầu ở máu con gái tăng cao, cần phải làm tiếp xét nghiệm. Họ nghi cháu bị bệnh máu trắng, một dạng ung thư máu rất nguy hiểm. Tin như sét đánh xuống vợ chồng chúng tôi. Chúng tôi không còn cách nào đành giao con để họ làm tiếp những xét nghiệm đau đớn nhất đối với một đứa trẻ chưa tới 1 tuổi, đó là xét nghiệm tủy sống. Vào tối ngày 10/2, họ đã có kết luận, con đúng là bị ung thư máu, cả nhà như sụp đổ trước tin dữ này. Nhưng chúng tôi vẫn phải bình tĩnh để cố gắng điều trị cho con. Ban đầu cháu được chuyển tới Viện nhi để tư vấn, rồi sau đó lại tới Trung tâm Nhi khoa vốn được coi là nơi điều trị ung thư trẻ em tốt nhất toàn quốc.
Vào đêm giao thừa chào năm mới 2010, 12/2/2010, chúng tôi thức trắng ở viện chờ con hóa trị. Các bác sĩ đã chia sẻ thẳng thắn với chúng tôi rằng hóa trị và xạ trị là biện pháp duy nhất có tác dụng cho con gái hiện giờ, nhưng hậu quả gây ra cho con sẽ vô cùng thảm khốc. Con sẽ phải chịu đau đớn vô cùng, và nỗi đau đó sẽ nhân lên gấp bội khi bậc cha mẹ như chúng tôi nhìn con thơ chịu đựng. Cơ hội thành công tối đa chỉ là 20%, nhưng biết sao đây? Chúng tôi vẫn phải cố gắng đi nốt đoạn đường này, với hy vọng mong manh về sự sống cho con. Ngày mồng bốn Tết là ngày thứ 5 con hóa trị, ngoài nỗi đau đớn về thể xác, con vẫn sốt, ho nhiều và bị nhiễm trùng nặng thêm. Các bác sĩ đã kê ít kháng sinh cho con, hy vọng sẽ bớt nhiễm trùng. Đến ngày mồng sáu, con bị suy hô hấp vì phổi nhiễm trùng. Nhóm cấp cứu tích cực làm việc, còn chúng tôi đứng bên ngoài tưởng như không còn gì để bấu víu, chúng tôi đã nghĩ tới điều xấu nhất trong nỗi đau khôn tả.
Con gái bé bỏng đáng thương của chúng tôi chào đời khỏe mạnh là vậy, xinh đẹp nhường ấy, vậy mà con có thể sắp phải từ giã cõi đời này khi chưa hưởng dương đủ 1 năm? Ý nghĩa đó khiến chúng tôi suy sụp, chúng tôi không biết làm gì ngoài nỗi đau quằn quại trong tâm.
May mắn thay bệnh viện toàn những y bác sĩ giỏi và tận tâm đã cứu sống cháu trong lúc ấy. Con gái bé bỏng đã qua nguy hiểm. Từ hôm ấy, mỗi ngày đối với chúng tôi là mỗi ngày chờ mong, phấp phỏng lo âu. Chúng tôi đã cạn kiệt nước mắt để khóc vì thương con.
Thủ phạm tàn độc gây bệnh cho con tôi
Con gái vẫn tiếp tục hóa trị, mỗi tháng 10 ngày, chịu bao đau đớn, còn bậc cha mẹ như chúng tôi, phải nuốt nỗi đau vào trong để có thêm nghị lực mà chăm sóc con thơ. Vợ tôi đã bỏ việc, rồi cả nhà chuyển tới thành phố lớn thuê căn hộ bé xíu để tiện điều trị cho con. Tôi vẫn luôn băn khoăn tự hỏi, gia đình vợ và tôi không ai bị ung thư, chưa nói bệnh máu trắng. Con gái mới vài tháng tuổi đã mắc ung thư, nguyên nhân là do đâu? Nguồn nào đã khiến con chịu cơn bạo bệnh tàn độc này? Ban đầu tôi hoài nghi đó là vắc xin, nhưng đến một ngày, sau khi xem chương trình trên truyền hình, tôi mới hiểu rõ thủ phạm tàn độc gây bệnh cho con.
Trong chương trình đó, người ta đã kể lại câu chuyện về 1 người mẹ kế là bác sĩ, vì ghét bỏ và muốn loại trừ con chồng một cách khôn khéo nên đã cho đứa trẻ mới vài tuổi ngày ngày ăn phải nguyên liệu sơn bả tường nhưng trộn vào thực phẩm. Chỉ năm sau, đứa bé đáng thương này đã bị ung thư máu và qua đời nhanh chóng. Kết quả thử máu cho thấy nồng độ Benzene và Formaldehyd trong máu đứa trẻ cao gấp 3 lần bình thường. Tôi chợt giật mình nghĩ đến việc sửa sang nhà cửa trước khi kết hôn. Chúng tôi dọn về ở với nhau ngay sau khi sửa nhà, khi trong nhà còn sặc mùi sơn bả và trang trí tường, phòng. Con gái chào đời đúng 1 năm sau khi sửa nhà. Lẽ nào chính hành động tưởng chừng vô hại đó của chúng tôi lại là con dao để dần cướp đi mạng sống của con gái? Điều khiến tôi giật mình hơn sau khi nói chuyện với bác sĩ, tại bệnh viện này có tới 70% ca bệnh nhi ung thư máu đều ở những gia đình sửa sang lại nhà cửa gồm sơn bả, trang trí nhà cửa trong vòng 2 năm.
Không ai có thể ngờ mối hiểm họa dày vò cả gia đình và gây nỗi đau không bao giờ nguôi lại xuất phát từ chính căn nhà mới được sửa sang của họ. Những nhà sản xuất cung cấp các nguyên liệu này thật độc ác, họ chỉ quan tâm đến lợi nhuận và đổ mọi thứ độc hại lên người tiêu dùng, không tuân thủ bất kỳ tiêu chuẩn an toàn nào. Tôi không thể chấp nhận im lặng để rồi có bao nhiêu trẻ em và người vô tội phải gánh chịu hậu quả do họ gây ra?
Ngành sản xuất vật liệu xây dựng và trang trí nhà cửa cần được kiểm soát chặt chẽ hơn, các hãng sản xuất cần có đạo đức hơn, liệu điều này có thể trở thành hiện thực? Mỗi năm thế giới có hơn 160.000 trẻ em bị ung thư, con số đó còn quá ít ỏi hay sao? Nếu chúng ta không sớm hành động để kiểm soát nguồn sản phẩm độc hại này thì sẽ còn rất nhiều cảnh thương tâm trong xã hội chúng ta. Các bậc phụ huynh, hãy sớm thức tỉnh để bảo vệ sức khỏe cho người thân trong nhà, đặc biệt là những đứa con thơ của các vị, bởi vì chúng là đối tượng dễ bị tổn thương nhất.
Theo Webtretho
Nguyễn Thu Hương Chưa xác định sản phẩm bán chạy, tiêu điểm.