Suy ngẫm về hình ảnh cậu bé 5 tuổi lau dọn bàn ghế giúp bố trả tiền vé tàu
Suy ngẫm về hình ảnh cậu bé 5 tuổi lau dọn bàn ghế giúp bố trả tiền vé tàu, 51228, Nguyễn Thu Hương Blog MuaBanNhanh
Có một người đàn ông dáng vẻ lam lũ, da ngăm đen dẫn theo một cậu con trai 5 tuổi bước lên tàu.
Tàu đi được nửa đường thì có một cô nhân viên đi kiểm tra vé. Cậu bé đưa vé trẻ em ra, người bố thì tìm mãi…
![]()
“Cô ơi, vé trẻ em cũng bằng giá vé thương binh đúng không?”
Nhân viên phục vụ im lặng không trả lời.
“Cô xem, tôi là thương binh, vé tôi mua tôi chỉ trả nửa giá thôi”. Người đàn ông vừa nói vừa giơ chân giả ra cho nhân viên xem.
“Thẻ thương binh đâu mời bác lấy ra cho tôi!”
“Cô à, là thế này, thẻ thương binh của tôi không làm được. Tôi đi làm cho một ông chủ rồi xảy ra tai nạn, chân bị đứt, nhưng ông chủ chạy mất, ngay cả tiền lương cũng không trả. Chúng tôi đang đi đến công trường khác để tìm việc”.
“Bác có nói nhiều như thế cũng vô ích thôi, chúng tôi có quy định là hành khách phải có thẻ thương binh mới được mua vé dành cho thương binh, bác nhanh trả tiền vé đi!” Nhân viên phục vụ nói với vẻ mặt lạnh lùng.
Người đàn ông tìm nửa ngày nhưng cũng chỉ được mấy đồng, vẻ mặt ông mếu máo: “Cô ơi, tôi không có tiền, tôi chỉ đủ tiền mua vé cho con trai thôi. Tôi thật sự là thương binh, không tin cô xem này”, nói rồi người đàn ông giơ cái chân giả lên cho nhân viên phục vụ xem.
Cậu con trai bên cạnh cúi đầu im lặng, mặt đỏ bừng, có lẽ nó thấy hành động trốn vé của bố thật mất mặt, cũng có thể mọi thứ xung quanh khiến lòng tự trọng của một đứa bé bị tổn thương.
Trong lúc người đàn ông và nhân viên giằng co nhau thì cậu bé lên tiếng: “Cô ơi, bố cháu rất nghèo, cháu có thể lau dọn bàn cho cô rồi cô miễn tiền vé tàu cho bố cháu được không ạ?”
Nói rồi, nước mắt chợt lăn dài trên má cậu bé, nhân viên phục vụ thì cứ trừng mắt nhìn cậu.
Lúc đó, có một người phụ nữ ngồi bên thấy bức xúc liên nói với cậu bé: “Được nhé, cháu có thể lau bàn ghế để bù thêm tiền vé cho bố cháu đấy”.
Cô nhân viên kia nhìn vào người phụ nữ đó hình như muốn nói điều gì đó nhưng bị ngăn lại. Thì ra, người phụ nữ đó cũng là mẹ của một đứa bé 5 tuổi, khi nhìn thấy cảnh cậu bé và người cha tàn tật như thế, cô vô cùng khó chịu. Sau đó, người phụ nữ đó liền âm thầm trả tiền vé cho người bố tàn tật đó đồng thời yêu cầu nhân viên đừng nói cho hai bố con họ biết.
Nhìn thấy vạt áo của cậu bé xộc xà xộc xệch, dáng vẻ nghiêm túc lau dọn từng cái bàn không ai ở trên tàu cầm nỗi nước mắt. Một cậu bé nhỏ tuổi như vậy nhưng đã biết gánh vác trách nhiệm, chắc chắn là lúc này, cậu bé không cảm thấy mất mặt mà ngược lại khuôn mặt còn nở nụ cười dễ mến.
![]()
Lòng tự trọng có thể hình thành nhưng cũng có thể hủy hoại một đứa trẻ. Nếu nhân viên phục vụ kiên quyết đòi tiền vé của người bố tàn tật mà hai bố con không có tiền, hậu quả chắc chắn sẽ vô cùng xấu hổ, đối với một đứa trẻ con là một sự tổn thương lớn.
Người phụ nữ tốt bụng giúp đỡ hai bố con họ giúp cậu bé nghĩ rằng đó là vì bản thân đã dùng sức lao động của mình để giúp đỡ bố, lòng tự tin và lòng hiếu thắng đó ngàn vàng cũng không hoán đổi được.
Lòng tự trọng có vai trò vô cùng quan trọng đối với sự trưởng thành của trẻ con.
Lòng tự trọng của một đứa trẻ non nớt giống như chồi non vậy, nếu bỗng chốc bị tổn thương sẽ để lại vết thương khó lành, thậm chí sẽ ảnh hưởng đến nó cả đời.
Theo Một thế giới
Nguyễn Thu Hương Chưa xác định sản phẩm bán chạy, tiêu điểm.