Rớt nước mắt khi biết lý do nửa năm nay chồng không chịu về thăm vợ con
Rớt nước mắt khi biết lý do nửa năm nay chồng không chịu về thăm vợ con, 64062, Lavender Blog MuaBanNhanh
Hồi biết anh yêu chị, mẹ chị đã ra mặt phản đối. Bà không muốn con gái lấy người đàn ông mà cứ phải công tác liên miên như anh. Dù mỗi lần anh đi vài ba hôm, lâu nhất cũng chỉ một tuần nhưng mẹ chị vẫn không ưa. Rủi may ở nhà có chuyện gì thì con gái bà là người chịu thiệt thòi đầu tiên.
Vì yêu anh, chị cố gắng động viên và thuyết phục mẹ. Cuối cùng bà cũng gật đầu dù trong lòng ngổn ngang lo lắng. Từ ngày cưới vợ, thấy con rể không đi công tác đâu cả, mà lại chăm vợ hết mực thì mẹ chị cũng đã phần nào yên tâm.
Một năm trời anh dành trọn vẹn tình yêu thương và sự quan tâm cho vợ. Chị thấy mình hạnh phúc lắm, cứ ngỡ chồng sẽ không còn phải đi đâu nữa. Ai ngờ đúng ngày chị biết mình có bầu thì cũng là ngày anh nhận lệnh đi công tác tỉnh 5 ngày.
Chị buồn nhưng đấy là công việc của chồng, chị làm sao cản anh được. (Ảnh minh họa)
Chị buồn nhưng đấy là công việc của chồng, chị làm sao cản anh được. Dù đi có mấy hôm nhưng anh dặn dò vợ cẩn thận lắm. Sợ nhỡ sơ sẩy điều gì thì lại ảnh hưởng tới con. Vẫn chưa yên tâm anh còn bảo em gái mình sang ngủ với vợ mấy hôm anh đi.
Từ đó chị bắt đầu làm quen với việc chồng đi công tác thường xuyên. Biết mẹ lo lắng, nhiều lần anh đi chị giấu không cho bà biết. Em gái chồng bận ôn thi chị cũng không dám làm phiền nhiều. Một mình chị tự lo mọi việc. Có lẽ mẹ chị sẽ không thể nào ngờ được rằng đứa con gái từ bé đến lớn vẫn quen sống trong sự yêu chiều của bố mẹ, giờ một mình tự lo mọi việc khi đang bầu bí. Những lần nghén ngẩm mệt mỏi rồi cũng vượt qua.
Chị bầu 7 tháng anh bảo giờ anh sẽ ở nhà với vợ để còn đợi ngày vợ sinh. Chị nói dỗi:
- Có chắc không anh, hay là đẻ xong xuôi rồi mới thấy mặt.
- Ờ thì… anh sẽ cố mà.
Anh nhoẻn miệng cười, chị véo chồng một cái. Chị quen với cảnh chồng xa nhà rồi nên giờ có xách làn đi đẻ 1 mình chị cũng thấy bình thường thôi.
Nhưng lần này anh ở nhà tới tận ngày chị đi đẻ thật. Cũng may là thế chứ nếu chị đi một mình chắc mẹ chị nổi khùng lên mất. Nhưng con cũng chỉ được 1 tuần tuổi, anh lại xếp quần áo vào vali đi công tác ngay.
Mẹ chị nhìn thế thì trố mắt. Anh hối lỗi nhờ hai bà trông cháu và vợ giúp. Nhìn con gái mình tỏ ra bình thản như không mẹ chị cũng choáng. Và đặc biệt những ngày sau khi chồng đi, con gái bà cứ thoăn thoắt mọi việc lo cho con nhỏ, cái gì cũng đã chuẩn bị sẵn sàng mà chằng cần mẹ phải nhắc nhở gì thì bà bảo: “Biết thế này cho cô lấy chồng sớm, đỡ mất mấy năm tôi phải hầu hạ thêm”. Chị cười bảo mẹ: “Vâng, thế thì lại có ông bà già ngồi khóc sớm mấy năm. Sống trong môi trường nào thì quen môi trường đó thôi mà mẹ”. Nghe con nói mẹ chị chảy nước mắt.
Bà ngoại ở được 2 tháng thì bà nội sang thay. Chị chẳng ngờ lần này anh đi 2 tháng vẫn chưa thấy về. Chị gọi điện thì anh bảo công việc chưa xong, chắc phải tháng nữa. Một tháng nữa trôi qua, chồng vẫn bảo chưa xong, lại có phát sinh. Chị mệt mỏi, chẳng hiểu phát sinh gì. Chẳng hiểu chồng chị có lo lắng cho vợ con ở nhà không nữa. 4 tháng anh vẫn không thu xếp về thăm con lấy 1 lần chỉ gửi cho con được hộp quà.
4 tháng anh vẫn không thu xếp về thăm con lấy 1 lần chỉ gửi cho con được hộp quà. (Ảnh minh họa)
Chị mở hộp quà, mùi giấy gói xịt nước hoa thơm phức, chị thắc mắc có khi nào chồng chị dùng nước hoa đâu. Chị gọi điện hỏi anh, anh nói vội vã trong điện thoại vì khi đó đang bận: “Anh nhờ cô làm văn phòng ở đấy gói hộ đấy” rồi điện thoại của anh mất sóng. Vậy là đã rõ, anh ở lại đó chẳng thèm về cũng là cái cô văn phòng này hay cô một cô nào khác rồi. Chị buồn, không thiết ăn nhưng vì con chị đành gắng gượng.
Nhìn con dâu, mẹ chồng chị cũng xót ruột lắm. Bà gọi cho con trai, anh còn to tiếng với mẹ: “Con vì công việc chứ có gì đâu mà mẹ. Xong việc con sẽ về”. Bà lại ngọt nhạt động viên con dâu.
Anh đi đúng nửa năm mới về. Ngày anh bước vào cửa chị đã không còn nhận ra chồng mình nữa. Anh đen sọm, mặt hốc hác, tóc dài trùm hết cả tai. Mẹ chồng chị ào ra ôm lấy con rơm rớm nước mắt:
- Mày làm gì mà thân hình ra thế này hả con.
- Công trình lần này là công trình lớn, lại cần tiến độ gấp làm suốt ngày suốt đêm cho xong thôi mẹ ạ. Nhưng từ giờ con chắc chắn sẽ không phải đi công tác nữa. Công trình này thành công kịp tiến độ, nên con được khen thưởng. Cũng vì thế con mới cố gắng chấp nhận xa vợ con 6 tháng trời, chứ con nhớ thằng Bin lắm chứ.
Nói dứt lời anh chạo ào lại ôm vợ và hôn con. Ôm chồng chỉ còn da bọc xương chị rớt nước mắt. Thì ra đó là lý do anh đi nửa năm mới về. Vậy mà chị đã trách nhầm chồng.
Minh Minh/ Theo Một thế giới
Lavender Chưa xác định sản phẩm bán chạy, tiêu điểm.