Nếu anh yêu em thì hãy mạnh mẽ giành lại em từ tay người ta đi!
Nếu anh yêu em thì hãy mạnh mẽ giành lại em từ tay người ta đi!, 45163, Lavender Blog MuaBanNhanh
Tôi và em là đôi bạn từ thuở nhỏ. Lớn lên đi học cùng lớp với nhau, lại ngồi cùng bàn khiến tình bạn càng thêm khăng khít. Tôi đã có tình cảm với em từ rất lâu nhưng không dám thổ lộ. Em vẫn chỉ coi tôi là một thằng bạn thân, một chỗ để trút bầu tâm sự.
Hai đứa cùng vào đại học chúng tôi vẫn chung trường. Em bắt đầu có bạn trai. Thời gian chúng tôi gặp nhau không nhiều như trước nữa vì em đã được người ta đón đưa mỗi ngày. Tôi buồn lắm, giá như tôi và em không phải là bạn thân thì có lẽ tôi đã ngỏ lời yêu em.
Một hôm đang trên giảng đường em gọi điện bảo muốn gặp tôi. Hết tiết học tôi lao vội ra sân trường. Em đang ngồi đợi tôi ở ghế đá, nhìn thấy tôi em òa khóc nức nở như một đứa trẻ con: “Anh Hưng phản bội mình. Hôm qua còn đi chơi với mình vậy mà hôm nay đã thấy cái Hoa lớp mình trưng ảnh hai người đi công viên nước. Anh ta bắt cá hai tay”.
Tôi cứ để cho em gục vào vai khóc như thế cho đến lúc em thấy lòng nhẹ bớt. Tôi an ủi em: “Thôi đừng buồn nữa. Mi xinh đẹp đáng yêu thế này nhiều anh xin chết lo gì chứ. Đâu phải đau khổ vì anh chàng sở khanh đó”. “Nhưng từ mai sẽ chẳng có ai đưa đón mi đi học nữa”, em nhõng nhẽo. “Thì để mình đưa đón mi như trước kia. Ai chả biết bọn mình chơi thân với nhau, sẽ không có anh nào ghen với mình đâu mà Mi lo”.
![]()
Tôi cứ để cho em gục vào vai khóc như thế cho đến lúc em thấy lòng nhẹ bớt. (Ảnh minh họa)
Thế là từ hôm ấy tôi lại làm tài xế cho em như ngày xưa. Em ngồi sau xe tôi luôn miệng cười đùa, huýt sáo hát ca. Nhưng những ngày hạnh phúc ấy với tôi chẳng được bao lâu. Em lại được một anh chàng khóa trên theo đuổi, tôi lại lủi thủi đi về một mình. Nhìn em hạnh phúc bên người ta tôi chỉ biết giấu kín nỗi buồn trong lòng chẳng dám thổ lộ cùng em.
Cuối năm ấy bố tôi vào vũng tàu nhận công tác, rất có thể ông sẽ ở lại đó làm luôn và muốn đón cả gia đình tôi vào đó định cư. Tôi tâm sự với em, em bảo: “Nếu Minh đi thì Mi buồn lắm, chẳng còn ai để trò chuyện để đi chơi nữa rồi”. “Giờ Mi đã có người yêu rồi thì còn buồn gì nữa, thỉnh thoảng Minh sẽ về thăm Mi”. Tôi vẫn giấu kín tình yêu với em mà không dám thổ lộ vì tôi biết bây giờ em đã thuộc về người khác mất rồi.
Cuối cùng thì gia đình tôi cũng quyết định chuyển hẳn vào chỗ bố tôi công tác. Trước ngày đi tôi đến chào em: “Mai Minh đi rồi, Mi ở lại giữ sức khỏe và học tốt nhá. Nghỉ hề Minh sẽ ra chơi với Mai”. Em nắm tay tôi rơm rớm nước mắt: “Mi không muốn xa Minh” rồi ôm chầm lấy tôi. Vô tình hai đứa chạm môi vào nhau khiến em đỏ mặt. Nhưng chính cái chạm môi ấy lại thôi thúc tôi nói ra điều ấp ủ từ lâu:
-Mai à… Minh yêu Mai.
Cứ tưởng sau câu nói của tôi Mai sẽ giận giỗi bỏ đi nhưng không ngờ cô ấy lại nhìn thẳng và tôi và nói:
– Nếu anh yêu em thì hãy mạnh mẽ giành lại em từ tay anh ta đi. Sao anh lại hèn nhát bỏ đi như vậy? Anh có biết em đợi anh ngỏ lời yêu đã bao lâu rồi không?
Khỏi phải nói tôi vui đến như thế nào. Tối ấy tôi đã xin mẹ được ở lại thành phố cho đến khi học xong đại học và mẹ tôi đã đồng ý. Tôi phải giữ lấy người mình yêu, tôi không thể nào để em ngồi sau xe bất cứ một người con trai nào khác nữa.
Lavender Chưa xác định sản phẩm bán chạy, tiêu điểm.