Lý do chàng sinh viên không muốn về quê ăn Tết khiến ai cũng phải cay mắt
Lý do chàng sinh viên không muốn về quê ăn Tết khiến ai cũng phải cay mắt, 64762, Nguyễn Thu Hương Blog MuaBanNhanh
Vài giờ trước, trên trang confessions của một trường đại học ở Hà Nội đã đăng tải một dòng tâm sự của một nam sinh viên về nỗi ám ảnh khi một cái Tết nữa lại về. Đối với nhiều người, Tết là để sum họp, về với vòng tay cha mẹ nhưng với chàng trai này, Tết chỉ là một ký ức buồn, một sự day dứt với lương tâm, một vết cắt trong lòng khó có thể lành lại.
Đọc lời tâm sự của chàng sinh viên này, ai cũng không cầm được nước mắt. Lý do cậu không muốn về quê ăn Tết lại càng khiến con người ta thêm day dứt. Không dễ gì để quên đi những chuyện đã xảy ra với gia đình mình, với cha mẹ em trai -những người thân yêu nhất nhưng quả thực những gì đã qua với một cậu sinh viên năm 2 quả là vượt quá sức chịu đựng.
![]()
Tết là dịp để con người ta tìm về với gia đình, hãy yêu thương và trân trọng gia đình khi còn có thể
“Đã một cái tết không về quê về nhà ăn tết rồi, tết năm nay vẫn như thế cả thôi, ở lại thành phố Hà Nội xa xỉ này làm việc đón tết một mình, cố làm kiếm thêm ít tiền gửi về quê cho em gái tiêu tết mua sắm đồ tết.
Gia đình tôi thuộc dạng khá giả, đủ để lo cho 3 anh em ăn học – tôi anh cả, đứa thứ 2 đứa em gái học lớp 6 và trai út mới 5 tuổi. Cách đây hơn 1 năm tôi thi ĐH và trúng tuyển vào trường, vào ngành mà mình ao ước từ bấy lâu, gia đình, người thân, bạn bè và chính bản thân tôi mừng lắm.
![]()
Bạn vẫn còn một người em gái, vẫn còn bà nội… hãy về đi
Ra HN được hơn 2 tháng, tôi vẫn nhận tiền bố gửi hàng tháng để sống qua ngày, sinh viên năm nhất nên tiêu pha lúc đầu ko biết tiết kiệm, cứ đến gần cuối tháng là hết sạch tiền, sống qua ngày bằng mì tôm mà không dám gọi về xin thêm nữa, vẫn thấy sống tốt.
Năm đó tết dương tôi không về quê vì còn mải chơi game với bạn và cũng được nghỉ ít quá, và đó cũng là ngày định mệnh đã cướp đi gia đình yêu quý của tôi. Sáng mồng 1, trong lúc đang chơi game với bạn, điện thoại rung nhưng tôi không bốc máy, phải đến cuộc thứ 3 tôi mới mở máy lên nghe thấy số của cậu ở nhà gọi.
-Alo T à, sao tao gọi mãi mày không bắt máy, bố mẹ mày bị tai nạn đang cấp cứu trong viện, nặng lắm, bắt xe về ngay nhé!
-Thật không hả cậu, sao lại có thể như thế được, hay cậu đùa…
-Tao đùa mày chuyện này được à, về mau lên.
Tôi không nói thành lời, bỏ về trc sự ngỡ ngàng của mấy thằng bạn, phi thẳng về phòng lấy ít đồ rồi bắt xe xuống bến kiếm xe về quê. Mà quê tôi ở xa lắm, hơn 300km, nên quá 7h mới về đến nhà. Cảnh tượng đập vào mắt tôi khiến tôi gục xuống, 3 chiếc quan tài để sẵn, em gái tôi ra dìu tôi.
Bác mới bảo:”Bị nặng quá, người ta đang chở xác bố, mẹ với em út cháu trong viện về, bác rất tiếc. Chẳng kịp nói lên tiếng thì tôi ngất đi. Lúc tỉnh dậy thì chỉ im lặng ra nhìn mặt họ lần cuối rồi chuẩn bị các thứ lễ. Ngồi nghe bác kể lại chuyện bị tai nạn. Bố mẹ tôi đưa em út đi chơi, trên đường đi về thì bị một chiếc xe máy do một thanh niên tông phải, bị lệch hướng sang làn kia rồi bị xe ô tô tông phải. Vụ tai nạn đó đã cướp đi 4 mạng người, trong đó có 3 người thân của tôi, thanh niên kia được biết đi liên hoan về say rượu, bố tôi đã cố tránh rồi nhưng vẫn bị va.
Sau biến cố đó, tôi suy sụp hoàn toàn, trách bản thân mình từ hết cái này đến cái khác, việc học cũng thế mà bị ảnh hưởng, tôi ở quê gần 1 tháng và cũng chẳng muốn tiếp tục công việc học nữa. Bạn gái tôi cùng quê phải bắt xe về động viên tôi tiếp tục ra HN học, người thân cũng nói tôi nên tiếp tục việc học không lại phụ lòng bố mẹ.
![]()
Đoạn tâm sự khiến nhiều người phải rơi nước mắt
Đầu tháng 2 tôi lại ra HN với số tiền gom góp lại được trước của bố mẹ và người thân cho thêm, em gái gửi lại nội tôi. Từ đó tôi trở thành người cực kì ít nói và trầm tính, mỗi ngày chỉ nói vài câu với thằng bạn cùng phòng, còn lại hầu như không giao tiếp, bạn bè cấp 3 thân thế, bạn chơi game thân thế tôi cũng không buồn qua lại nữa, phần tốn thêm chi phí vì hết số tiền đó tôi không biết sẽ đi về đâu.
Tết năm đó tôi không về nhà. Em gái tôi gọi ra hỏi sao a không về, em buồn lắm, bố mẹ không còn anh cũng không về thì em biết chơi với ai, lúc đấy tôi chỉ muốn khóc nhưng sao khó quá, chỉ biết tủi thân ngồi góc phòng với cái ảnh gia đình trên điện thoại. Thằng bạn cùng phòng về quê, đêm giao thừa tôi chỉ biết chuẩn bị 2 chai bia với 3 chai nước ngọt, coi như để xoa đi nỗi lòng đang buồn chán hết sự đời.
Chỉ sau đó mấy tháng tôi dùng hết số tiền lúc mang đi ra, lại gần lúc đóng học phí, tôi cố gắng xoay xở đi mượn bạn bè nhưng cũng không có, nên đành phải kiếm việc làm thêm. Việc làm đầu nên không quen, lười nên tính ra cũng chỉ đủ chi tiêu hết tháng, tôi phải kiếm nhiều hơn vì còn chi tiêu của em gái với bà nội ở quê cũng không thể dựa vào bà được.
Thế là từ một thằng sv năm nhất đang còn chơi bời tôi biến thành 1 thằng trầm tính, ít nói, ít giao tiếp, rất ít ở phòng vì phải đi kiếm từ việc này qua việc khác làm kiếm sống nuôi bản thân và e gái, thế mà kiếm vẫn không đủ dù làm việc gần kiệt sức mình. Động lực duy nhất bây giờ là cô em gái ở nhà còn đi học. Việc học kì đấy tôi bị cảnh cáo mức 1, gần 15 tín, càng thất vọng hơn.
![]()
Bình luận động viên của cư dân mạng
Hè năm đó tôi cũng ko về quê, ở lại đây làm thêm, chỉ gọi về nói với em gái anh ở lại học hè rồi khi nào về anh mua quà cho. Khi nào gọi cũng nói thế thôi, nó chắc cũng biết mình kiếm tiền nuôi nó nên không đòi hỏi mua đồ như lúc bố mẹ còn sống. Lúc tối em gái gọi lên bảo sao a lần nào cũng bảo tết về mua quà vs đón giao thừa với em mà bây giờ lại ko về, em buồn lắm. Biết thế nhưng làm sao được, chỉ nói được với nó a vừa về giỗ bây giờ lại về thì nhiều quá, khi nào anh rảnh rồi a về thăm.
Thế đấy, tôi cũng không muốn về, về rồi lại bị bạn bè nói ra nói vào thằng này đợt này hắt hủi anh em, gọi đi liên hoan đi chơi cũng không thèm đi, không thèm rep, kẹt vãi ra nhưng mấy ai hiểu cho hoàn cảnh đợt đó của tôi. Chỉ có động lực em gái giúp tôi học với làm việc cho tới bây giờ. Được thằng bạn cùng phòng hỏi thăm năm nay mày lại ăn tết trên đó à, cũng chỉ đáp lại ừ, 2 chia bia với 3 chai nước ngọt thôi, mày lên đưa tao ít đồ quê lên vs.
Đây là câu chuyện buồn nhất của tôi, xin được chia sẻ vs các bạn khi mà cái tết đang đến gần, niềm vui đến với các bạn nhưng với tôi hoặc ai đó tết vẫn buồn như mọi ngày thôi. Và điều này khi vui chơi quá đà, một khi đã có men rượu trong người thì các bạn cẩn thận đi lại xe của tôi với vì nhỡ đâu các bạn lại cướp đi gia đình yêu quý của ai đó giống tôi thì sao. Xin cảm ơn đã dành thời gian đọc câu chuyện hơi dài dòng này”.
![]()
Câu chuyện của chàng trai tên T này nhanh chóng nhận được hàng nghìn lượt like và chia sẻ. Câu chuyện thu hút rất nhiều bình luận từ phía cư dân mạng, nhiều người thẳng thắn trách móc chàng trai này đã quá vô tâm với cha mẹ để bây giờ lại tiếp tục vô tâm với chính em gái của mình. Không ít người kêu gọi xin địa chỉ giúp đỡ, tặng vé tàu, tặng quà để cậu được về quê sum vầy.
Xuất hiện trên một trang confessions của một trường đại học, câu chuyện này không hề có tính chất hư cấu và nhằm mục đích câu like nhưng nó lại để lại một khoảng trống sâu thẳm trong tâm hồn. Ai cũng có những ký ức buồn nhưng có lẽ việc mất đi những người thân yêu chính là nỗi đau không thể nào xoa dịu được.
Hy vọng rằng sau khi nhận được những chia sẻ từ cư dân mạng, chàng trai này sẽ suy nghĩ lại và về quê đón giao thừa cùng em gái. Một khoảng thời gian ngắn thôi cũng được nhưng nó chính là nguồn sức mạnh tinh thần vô giá chỉ có bạn mới làm được để vực dậy hai anh em trong thời điểm này.
Theo Một thế giới
Nguyễn Thu Hương Chưa xác định sản phẩm bán chạy, tiêu điểm.