.
Thiên thần trong tôi
Cậu ấy bỏ đi một cách lẳng lặng, mặc tôi khóc thét dưới mưa.
Hóa ra chỉ có em ngốc nghếch
Tình yêu là sự yếu đuối cao quý nhất của tinh thần.
Mọi thứ rồi cũng sẽ đổi thay, phải không anh?
Có những ngày trời lãng đãng, em ngồi nghe Phố trong mưa của Thùy Chi. Những giai điệu dung dị, trong vắt và lời ca êm dịu của Chi đưa em vào một miền nhớ. Em vẫn vậy, từ ngày anh ra đi, vẫn lặng thầm, lơ đễnh và dễ cười. Ngày anh đi, em đã cười dài
Nếu ngày mai trời lại sáng
Đau đớn gì rồi cũng sẽ qua. Dù đau đến chết được, thì người ta vẫn sống tiếp thôi. Tạm thời cất nỗi đau đi để mà sống.
Chim manh manh
Đừng nghĩ em ngu ngốc như thế. Tình yêu đối với em từng là tất cả, nhưng hiện giờ, nó lại không đáng một xu.
Chỉ là để yêu
Có lẽ Quyên đã là bạn của tôi quá lâu, hiện diện trong cuộc sống của tôi quá lâu, và bản thân tôi cũng yêu cô ấy quá lâu; để rồi tôi nhìn về hướng nào, làm điều gì, cũng đều nhớ đến cô ấy.
Người tình trong bóng tối
Những ngày xa anh, tôi dần trở nên im lặng, im lặng với cả chính bản thân mình. Lặng lẽ đến câm lặng. Tôi còn biết nói gì, khi yêu thương của mình không còn bên mình nữa...
Chưa từng là mặt trời của em
Từng có người nói: Trùng hợp thật tên anh và tên em cũng có chữ 'Dương'. Anh là Mặt Trời còn em chắc là hoa hướng dương nhỉ?... ...Giống như một đóa hoa hướng dương biết rõ là không thể vươn tới nhưng vẫn một mực hướng về phía Mặt Trời chói
Hoàng hôn tím
Mùa Đông! Có một kẻ khen mùa Đông không lạnh vì đã có ai trong vòng tay bao bọc, còn kẻ khác cũng thở dài không lạnh vì nước mắt kia nóng hổi tuôn trào. Mùa Đông, có một kẻ nằm ôm một kẻ, còn một kẻ quờ tay hụt hẫng đón những lãng quên của ngày hôm
Sớm mai anh sẽ trở về
Chúng tôi đã ở bên nhau cả tám mùa luân chuyển.
Đã từng tìm thấy nhau
Là vì chúng mình đã từng tìm thấy nhau...
Ngày mai...trời lại nắng
Tôi bỗng nghĩ...ai sẽ là người con trai đầu tiên nắm tay tôi qua từng con phố Hà Nội. Trú mưa cùng nhau. Nụ hôn đầu đời, rất sâu, vòng ôm rất chặt...
Đường anh đi nắng có phủ đầy
Ai rồi cũng phải quen dần với những nhớ thương, cũng quen dần với việc thiếu đi một vài điều gì đó 'đã từng' thân thuộc với mình.
Ở một chốn tình yêu bị quên lãng
Việc một người đàn ông đẹp đẽ và lịch thiệp bất ngờ xuất hiện ở thị trấn này, ngay lập tức khiến phụ nữ có chủ đề mới để mà bàn tán.
Mưa trong tim
Cuối cùng cô cũng nhận ra rồi ư? Cô thật lười biếng đấy cô nhóc ạ! Mười tám năm, chưa một lần bước chân ra thế giới bên ngoài. Chúng ta liệu có thể gặp nhau một lần? Chỉ một lần thôi được không?