.
Ghen cũng phải ghen một cách thông minh
Chuyện ghen tuông trong tình yêu là muôn thuở, nhưng ghen như thế nào cũng là cả một nghệ thuật...
Bức tranh của người khác
Nhưng rõ ràng, dù tớ có ảo tưởng thế nào đi chăng nữa thì bức tranh ấy vẫn là của người khác.
Hoa bụi đường
Chúng ta quen nhau từ khi nào nhỉ? Em không nhớ! Chúng ta yêu nhau từ khi nào nhỉ? Từ cái lúc anh ngồi trong quán kem xôi đối diện nhà em, gọi em sang và tỏ tình bằng một ly kem. Em nhớ hoài tối ngày 17 tháng 1 năm đó, trời đêm rằm sáng trăng nhưng
Trăng vàng Tà Nung
Thịnh nhớ mùi mít chín, nhớ mùi khói của củi cà phê và đặc biệt hơn là nhớ mùi tóc Thảo.
Nỗi nhớ nằm trong lá
'Anh thật tệ phải không?'. Dòng chữ ấy nằm lặng lẽ theo tiếng trở mình của em. Em không trả lời anh, làm thế nào em trả lời anh được khi những cuộc điện thoại em gọi đi đáp trả chỉ là giọng nói vô cảm của cô tổng đài.
Hẹn hò trục trặc
Quang còn khác với hầu hết những thằng con trai bình thường ở một sự đãng trí quái gở và cho con gái leo cây. Thường xuyên mới chết chứ?
Đưa tay lau nước mắt
Thành phố buổi chiều thật lạ, từng khuôn mặt người cũng thật la và cái cách mà anh gặp em cũng thật lạ.
Đi qua miền thương
Trong ánh đèn mờ ảo của một quán cà phê hai tầng sang trọng, bóng dáng mong manh của một người phụ nữ chăm chú nhìn xuống đường qua tấm kính khiến người ta chạnh lòng... Khung cảnh ở đây rất đẹp, rất lãng mạn, quán seaside là góc nhỏ trong khu
Anh về trồng cải với em, nhé!
Tôi mỉm cười nhẹ, nhìn ra ngoài khu vườn rau còn đang say ngủ, dù gì, buồn mãi cũng sẽ hết thôi mà.
Chuyện ở cafe Đinh
Em xin lỗi. Là em không xứng đáng. Là em không thể quên anh ấy...
Dưới chiếc ô màu xanh
Tôi yêu anh, không quá dài cũng không quá ngắn. Tình yêu cứ chầm chậm len lỏi khắp trái tim tôi. Cho tới một ngày tôi nhận ra, bản thân mình chỉ vì anh mà sống. Bạn có thể nói tôi ngu ngốc, tôi khờ dại, tôi mặt dày, khi yêu một người không hề yêu
Định mệnh trớ trêu
Trái đất lặng lẽ quay, thời gian lặng lẽ trôi. Những niềm vui, nỗi buồn như một quy luật tự nhiên mà ai cũng phải nếm trải trong cuộc sống này. Tất cả sẽ như một cơn bão đi ngang qua đời ta, để rồi khi nhìn lại mọi thứ rồi cũng qua hết. Yêu và đến
Ta đi qua đời nhau
Sáng nay thức dậy, em thấy mưa trắng xóa ngoài khung cửa,biết rằng một mùa thu nữa đang về. Thời gian như con thoi đưa thật nhanh, thấm thoát mười hai năm trôi qua ,em biết khoảng thời gian đó mình không đong đếm mà sao vẫn rõ ràng từng chi tiết.
Cám ơn gió
Cuộc sống thì nên thay đổi con ạ!
Cỏ lạc
Người ta bảo những người mơ mộng hay khổ. Nhưng khổ cũng là một dạng của hạnh phúc. Mỏng manh mà đầy sức sống . Tôi là Cỏ.