.

Gửi lại ngày hôm qua
Hồi ức vốn chỉ nên cất giữ những gì đẹp nhất.

Váy cưới đỏ
Lam cuộn những sợi chỉ màu vung vãi trên sàn vào từng cuộn nhỏ. Nhẹ nhàng và tỉ mỉ. Chiếc váy cưới đỏ tươi óng ánh trên manocanh. Nắng chiều nhẹ nhàng nhưng vẫn đủ làm chiếc váy sáng lên rực rỡ. Những hạt pha lê xanh, đỏ đủ sắc màu còn rơi vãi trên

Những ngày đẹp trời
Đã có một thời em đã tựa vào tôi như thế, dù chẳng phải là yêu. Cái cảm giác trống trải, như luôn thiếu đi một thứ gì đó bên mình, mới làm tôi hiểu cảm giác bên em bình yên ấm áp đến thế nào. Quên em ư, thôi cũng được. Nhưng quên làm sao bây giờ. Em

Ký vãng
'Ừ...Tao là thế đấy...' Tôi rít lên đánh thức cơn mơ hồ ập đến. Ba năm với tôi thật dài và cũng thật ngắn. Thật dài khi chờ đợi một câu nói...mà tôi biết chắc là không phải dành cho mình Thật ngắn vì những hình ảnh về Linh luôn vận động trong đầu

Rồi sẽ qua hết, phải không?
Chẳng ai vì thiếu ai mà chết cả. Không thể vì bạn thất tình mà mặt trời chẳng mọc, cuộc sống vẫn phải tiếp diễn. Bên cạnh tình yêu, còn có tình thân. Đừng bao giờ làm điều ngu ngốc cho dù đang phải trải qua một vết thương lòng. Đau đớn để trưởng

Hoa hồng trắng không dành cho em
Không có gì là tuyệt đối, cho nên cũng không có nỗi đau tuyệt đối, vì thế con người ta luôn có thể vượt qua dù cho nặng nề đến đâu, con tim sẽ tự có liều thuốc xoa dịu nếu lý trí cất lời cho phép.

Ánh dương của tôi
Trước khi trở thành ác quỷ, ai cũng từng là một thiên thần.

Ký ức về mối tình đầu
Hắn nghĩ cuộc đời của mỗi người sẽ trải qua những lần vấp ngã, sau mỗi lần như vậy nếu ta đủ can đảm, lý trí để tiếp túc bước đi trên con đường đã chọn, thì khi đó bản thân đã trưởng thành hơn.Mọi chuyện rồi sẽ ổn và trong hắn vẫn còn những ký ức

Thiên thần trong tôi
Cậu ấy bỏ đi một cách lẳng lặng, mặc tôi khóc thét dưới mưa.

Hóa ra chỉ có em ngốc nghếch
Tình yêu là sự yếu đuối cao quý nhất của tinh thần.

Mọi thứ rồi cũng sẽ đổi thay, phải không anh?
Có những ngày trời lãng đãng, em ngồi nghe Phố trong mưa của Thùy Chi. Những giai điệu dung dị, trong vắt và lời ca êm dịu của Chi đưa em vào một miền nhớ. Em vẫn vậy, từ ngày anh ra đi, vẫn lặng thầm, lơ đễnh và dễ cười. Ngày anh đi, em đã cười dài

Nếu ngày mai trời lại sáng
Đau đớn gì rồi cũng sẽ qua. Dù đau đến chết được, thì người ta vẫn sống tiếp thôi. Tạm thời cất nỗi đau đi để mà sống.

Chim manh manh
Đừng nghĩ em ngu ngốc như thế. Tình yêu đối với em từng là tất cả, nhưng hiện giờ, nó lại không đáng một xu.

Chỉ là để yêu
Có lẽ Quyên đã là bạn của tôi quá lâu, hiện diện trong cuộc sống của tôi quá lâu, và bản thân tôi cũng yêu cô ấy quá lâu; để rồi tôi nhìn về hướng nào, làm điều gì, cũng đều nhớ đến cô ấy.

Chưa từng là mặt trời của em
Từng có người nói: Trùng hợp thật tên anh và tên em cũng có chữ 'Dương'. Anh là Mặt Trời còn em chắc là hoa hướng dương nhỉ?... ...Giống như một đóa hoa hướng dương biết rõ là không thể vươn tới nhưng vẫn một mực hướng về phía Mặt Trời chói