Đứng làm người, quỳ làm việc - Ấy mới là người vĩ đại
Đứng làm người, quỳ làm việc - Ấy mới là người vĩ đại, 56865, Lavender Blog MuaBanNhanh
Một tốp bạn học lâu không gặp đi ăn nhậu với nhau, bạn bè gặp mặt nói chuyện tán gẫu ở một nhà hàng. Giữa mọi người không phân khoảng cách địa vị, nhưng tửu lượng thì phân cao thấp. Một người bạn trong nhóm uống đã ngà ngà say.
Anh bạn uống nhiều đó mồm miệng cũng bắt đầu hoạt động, cầm ly rượu lên, anh ta khoác vai người bên cạnh, tán dóc chuyện anh ta làm cách nào kéo được hợp đồng lớn từ khách hàng, có được đơn hàng này thì tiền lương trong hai năm tới cho nhân viên cậu ta không phải lo lắng gì nữa…
Cao hứng anh bạn đứng cả người lên, hoa chân múa tay: “Tôi tin công ty tôi nhất định…”
“Xoảng!”
Anh bạn đang mải kể chuyện không để ý nhân viên phục vụ đi qua. Anh bạn này nâng chén rượu đứng lên, nhân viên phục vụ bên trong tưởng rằng anh ta sắp chúc rượu nên bê bình rượu qua; vừa đúng lúc, anh bạn vung tay lên đập phải bình rượu. Thế là bình rượu rơi vỡ, rượu bắn lên quần áo anh ta.
Cô gái phục vụ sợ hãi cúi gập người, không ngừng nói xin lỗi.
Cô gái lo sợ là có lý do, anh bạn có thể sẽ bắt cô ấy đền bình rượu, cũng có thể bắt cô ấy đến bộ quần áo, còn có khả năng vì chuyện này mà không thanh toán tiền, đương nhiên, cô gái sợ nhất là bị đuổi việc.
![]()
Lúc đó, ông chủ nhà hàng vừa hay đi đến. Vừa nhìn cái ông ta đã nắm bắt tình hình, rút khăn giấy từ trong túi cúi xuống lau đôi giày da cho anh bạn tôi. Sau rắc rối vừa rồi anh bạn tôi cũng tỉnh rượu, nhanh chóng lau người, sau đó đỡ ông chủ nhà hàng đứng lên, “Anh làm gì vậy!” anh bạn tôi nói.
Ông chủ nhà hàng đứng lên. Vẻ mặt của ông ấy khiến tôi lấy làm ngạc nhiên, giống như hành động vừa rồi của ông ấy là lau giày cho bản thân hay cho người nhà vậy.
“Tôi uống hơi quá chén, không cẩn thận làm đổ rượu, không trách cô gái kia, anh cũng đừng làm khó cô ấy” Anh bạn tôi nói.
“Ai làm đổ không quan trọng, giày của anh bị bẩn, tôi lau giúp anh, đó là trách nhiệm của tôi, bởi vì anh là khách của nhà hàng chúng tôi.” Ông chủ nhà hàng điềm tĩnh nói.
Lúc đó, tôi không hề cảm thấy một ông chủ cúi người lau giày cho người khác là chuyện mất mặt, càng không cảm thấy ông ấy giống giúp việc hèn kém, ngược lại tôi cảm thấy ông ấy rất lớn lao.
Khi đó, tôi cũng nhận ra, tại sao nhà hàng của ông ấy mới mở được một năm, đã có thể mở thêm chi nhánh thứ hai.
Sau đó, tôi rất hay kể lại câu chuyện này. Để kết chuyện tôi thường hay nói:“Người đứng chưa chắc đã vĩ đại, kẻ quỳ chưa chắc đã nhục nhã. Đứng làm người, quỳ làm việc, đó mới là người thật sự mạnh mẽ.”
Nguồn: Internet
Lavender Chưa xác định sản phẩm bán chạy, tiêu điểm.